Thuận cảnh, tùy duyên

tuy-ky-tu-nhien

Cổ nhân dạy rằng “Sống và chết là do bởi số mệnh. Giàu có và quyền cao chức trọng là được định bởi trời đất”. Vì thế, mọi việc trong đời sống, đã có luật của tự nhiên.

Những lo lắng của người đời là từ sự quan tâm của họ về được và mất hay hờn ghét từ một vấn đề nào đó. Vì thế người đời mất sự bình yên và thanh thản mà đáng lẽ họ phải có nhưng bị đánh mất vì họ cố tình tìm một cái gì đó. Ðể sống cho hay, một người không cần phải theo đuổi một điều gì và phải đối xử với mọi thứ trên đời bằng một tâm ý tĩnh lặng và theo luật của tự nhiên. Ba câu chuyện dưới đây đã giúp cho nhiều người trả lời được câu hỏi: “Làm thế nào để tìm thấy hạnh phúc?”

Câu chuyện thứ nhất:

Một con chó con cứ chạy vòng quanh đuổi lấy cái đuôi của nó, trở nên rất mệt mỏi và cuối cùng phải dừng lại và nằm thở. Một con chó lớn đi ngang qua thấy và hỏi nó chuyện gì. Con chó con nói “Bạn của tôi nói rằng nếu tôi bắt được cái đuôi của tôi, tôi sẽ được hạnh phúc mãi mãi. Vì thế, tôi cố bắt cái đuôi của tôi cho nên bây giờ tôi rất mệt” Con chó lớn thở dài “Khi tôi còn trẻ, tôi cũng nghe nhiều người nói với tôi như thế, nhưng hạnh phúc không bao giờ đến với tôi cả. Nhưng khi tôi không còn tìm kiếm, theo đuổi điều gì và theo đúng luật tự nhiên, tôi thấy rằng hạnh phúc đến với tôi từng giờ”.

Câu chuyện thứ hai:

Người ta kể rằng khi Yu Youren, một hoạ sĩ viết chữ đẹp, thăm viếng một trường tiểu học, một học sinh bé con hỏi ông ta một cách vô tư khi ông ta vuốt râu: “Ông Yu, khi ông ngủ ban đêm, ông để hàm râu ông bên trong hay bên ngoài cái mền?” Yu Youren cảm thấy bí ngay lúc đó và không biết phải trả lời sao. Khi tối đến ông đi ngủ, ông ta cảm thấy khó chịu cho dầu ông đặt hàm râu ở đâu, bên trong hay ngoài mền, và chịu đựng như thế suốt trọn đêm. Tuy nhiên, ông ta tìm được câu trả lời hay nhất: ông ta không cần để ý đến vấn đề này nữa và chỉ cần theo tính tự nhiên là được, có nghĩa là đôi khi để hàm râu ở ngoài và đôi khi ở trong.

Câu chuyện thứ ba:

Có một ông thầy viết chữ khác được mời tới chùa để viết chữ lên các tấm lụa, khi ông ta đang viết, một học sinh ngồi chung với ông để đổ mực và cùng lúc cho ông những ý kiến thật hay những lời phê bình thẳng thắn “Viết cách này xấu quá!”. Mỗi lần người viết chữ viết xong một hàng, nếu người học trò không bằng lòng, nghĩ rằng ông ta không tập trung, dùng hết khả năng để viết “Cách này càng quá tệ!” Cố gắng một cách kiên nhẫn, người viết chữ viết tất cả 84 hàng, tuy nhiên vẫn chưa lấy được lòng người học trò. Cuối cùng, khi người học trò đi tiểu trong phòng vệ sinh, ông ta tự nghĩ “lần này tao có thể tránh được cặp mắt cú đó”. Vì thế, ông ta bình thản và tự nhiên viết một hàng nữa. Khi người học trò trở lại và thấy viết như thế, cậu ta nói” Ah, câu này rất tuyệt mỹ”.

Hạnh phúc, có còn phải đi tìm?

Rất nhiều người tìm danh, tìm lợi, tìm địa vị và vật chất sung sướng hằng ngày. Họ sống rất mệt mỏi nhưng vẫn không tìm được hạnh phúc và sung sướng. Họ không thể tưởng tượng rằng hạnh phúc và sung sướng không phải là điều mà họ tìm được trong lúc họ theo đuổi một điều gì đó và cảnh giới cao nhất của nhân loại chính là “không theo đuổi”. Nếu một người sống thuận theo tự nhiên, làm việc chăm chỉ, chú tâm tu hành và bằng lòng với tất cả những gì mà nó đến, thì may mắn và hạnh phúc sẽ đến với họ.

( Theo chanhkien.org )