Nước chảy cuối dòng thành thác nước, người đến cùng đường người hồi sinh

xe-den-chan-nui-at-co-duong

Cuộc sống vốn không phải chỉ một màu hồng, không phải lúc nào cũng được như ý muốn. Nhưng khi ở trong gian nan ấy, chính tâm thái của chúng ta sẽ quyết định hướng nào ta đi, đích nào mà ta muốn đến, dù là đường cùng vẫn sẽ có lối cho chúng ta qua.

Tháng 12/1914, phòng thí nghiệm của nhà bác học Thomas Edison bị thiêu rụi hoàn toàn sau một trận hỏa hoạn. Mặc dù con số thiệt hại vượt quá 2 triệu đôla Mỹ nhưng công ty bảo hiểm chỉ bồi thường 238.000 đô la. Vì theo họ, toàn bộ tòa nhà được đúc bằng bê tông, một vật liệu được đánh giá là không bắt lửa. Ngọn lửa đêm hôm đó đã thiêu rụi nhiều công trình tâm huyết của cuộc đời Edison.

Khi đám cháy vẫn chưa được dập tắt, Charles, cậu con trai 24 tuổi của Edison, hốt hoảng lùng sục, tìm kiếm cha mình giữa đống đổ nát mịt mù khói. Cuối cùng, cậu cũng tìm thấy Edison, rất bình tĩnh, đang quan sát cảnh tượng xung quanh. Gương mặt ông đỏ bừng phản chiếu hình ảnh đám cháy, mái tóc bạc trắng bay phất phơ trong gió.

“Tôi nhìn cha mà tim đau nhói” Charles kể. Cha tôi đã 67 tuổi, không còn trẻ nữa để bắt đầu lại khi mọi thứ đã cháy theo ngọn lửa. Khi trông thấy tôi, cha hét to: “Charles, mẹ con đâu?”. Khi tôi bảo rằng tôi không biết, ông nói: “Đi tìm và đưa mẹ con đến đây ngay. Mẹ con sẽ không bao giờ có dịp chứng kiến cảnh này trong cuộc đời lần nữa đâu”.

Sáng hôm sau, Edison nhìn đống hoang tàn và bảo:

“Tai nạn này đã mang đến cho ta một giá trị vĩ đại. Mọi lỗi lầm chúng ta gây ra đều bị xóa sổ hoàn toàn. Cảm ơn Thượng Đế. Giờ đây, chúng ta đã có thể bắt đầu lại.”

Ba tuần sau đám cháy, Edison cho ra đời chiếc máy hát đĩa đầu tiên.

Hạn lộ

Con đường nhân sinh không phải lúc nào cũng bằng phẳng, trên con đường ấy rất có thể bạn sẽ gặp phải những hoàn cảnh trớ trêu bế tắc, thậm chí đưa bạn đến bước đường cùng Câu chuyện có thực về nhà bác học Edison giúp chúng ta hiểu rằng: không bao giờ nên để tuột mất niềm tin và hy vọng…

Đường cùng như vậy không chỉ là một khoảng cách hay một lần thử thách, mà nó còn là một bước ngoặt, một lần thăng tiến, tỉnh ngộ và thăng hoa tâm hồn, nó đến để khảo nghiệm sức chịu đựng và ý chí của con người.

Mỗi lần gặp nghịch cảnh là một lần hiểu thêm nhiều điều trong cuộc sống, là một lần biết dũng cảm vượt qua. Nếu có thể bước ra khỏi đường cùng ấy thì mọi thứ sẽ liền sáng rõ.

Cũng giống như:

Sơn trùng thủy phục nghi vô lộ
Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn

Tạm dịch:

Núi cùng nước tận cứ nghĩ rằng hết đường đi.
Qua rặng liễu tối, tới khóm hoa tươi, hiện ra một thôn làng.

( Theo daikynguyenvn )